Một cái hố trên núi



Tôi đã để bố mẹ tôi làm con đường
Tôi ra khỏi xe
duỗi chân của tôi.
 
Những ngọn núi gần và rất cao
ở dưới cùng của thung lũng tôi đã bị nghiền nát.
 
Họ rời
và không bao giờ gặp lại họ.
 
Tuyết cuối xuân
chiến đấu trên con dốc
với sự tiếp viện lớn của vùng nước xối xả
rằng sự bao vây của nơi này đã gây ồn ào.
 
Đá và những tảng đá chọc thủng ánh nhìn
thích rất nhiều móc
đọc những nơi.
 
Tôi đến gần cây cầu
kéo dài một torrent dữ dội.
 
Trong đống cầu
có một cái lỗ
một sợi dây đến từ đâu.
 
Tôi đã kéo.
 
Đá cuội đến,
mảnh vỡ nhỏ
người vừa yêu cầu đi chơi.

Tôi rời khỏi sợi dây
chảy ngược vào trong.
 
Tôi đã kéo dây
và những viên sỏi mới ra đời.
 
Sau nhiều lần đi và đến
công việc thanh toán bù trừ này
giọng nông dân khàn khàn
làm cho họ được nghe.
 
Tôi đã dừng hành động của mình 
tiếp tục trong trí tưởng tượng.
 
Đã có một đường chuyền
một kho báu
một cái cassette
một chiếc ví da
cốm vàng.
 
Thời gian đã trôi qua.
 
Tôi thấy mình ở ngôi làng gần cây cầu
những ngôi nhà bằng đá khô thấp xung quanh
kết hôn với con cái
và nhiệm vụ của tôi với tư cách là một nhà chăn nuôi nông dân
đã mất tất cả thời gian của tôi.
 
Những ngọn núi luôn luôn cao
trở nên quen thuộc
đóng khung các mùa
đường đi bằng đá đã nhường chỗ
đến một con đường trải nhựa hẹp.
 
Cái lỗ vẫn ở đó
một cuộc đời không đủ để làm sáng tỏ bí ẩn
chính tôi là người có giọng nói khàn khàn
những sợi tóc trắng
dáng đi loạng choạng.
 
 
583
 

Để lại một câu trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Trang web này sử dụng Akismet để giảm thư rác. Tìm hiểu cách dữ liệu nhận xét của bạn được xử lý.