Cô ấy đang lướt đôi mắt mở của anh ấy vuốt ve những ngọn đồi và thung lũng. Cô ấy đã rửa sạch nước mắt của cô ấy trên khắp các lục địa tràn qua các đại dương. Cô ấy bước đi trên mảnh vỡ của thời gian sụp đổ đột ngột từ lỗ đen đến lỗ đen. Cô ấy rung chuyển những đám mây và thủy triều ở bốn điểm chính của giao ước thánh. Cô ấy vuốt ve những vì sao trong gió mặt trời dư thừa ánh sáng không có bóng tối xuyên qua nó. Cô ấy được viếng thăm bởi các cơ quan đá khí và gió chết và tái sinh. Cô ấy làm mới với một chút cơ hội xung lực của nguyên nhân đầu tiên rất bản chất của con người. Cô ấy là mỏ neo khôn ngoan của cái hiện hữu và cái siêu nhiên khiêu vũ và vượt qua một khoảng lặng hợp lý. Cô ấy là những quả bóng và con quay làm lu mờ chính nó con đường dẫn đến kết thúc bí ẩn. Không có tai nào nghe thấy nó xếp nếp với lớp mở sáng được cất giữ trong lễ vật của anh ấy. Đất ơi đất của tôi đất mẹ thật đẹp đất ơi đất của tôi. 390