Táo trăng
những ngón tay tôi màu xám với chữ rune
liệu tôi có đi lạc khỏi con đường không
thánh nhân này.
Đi qua cuốn sách trong ngất ngây
đến bờ của lý trí
cắt vỉa hè ướt
xuất hiện trống rỗng.
Những cơn bão vô hình càn quét quảng trường
đây có thể là dấu vết của chúng tôi?
cọng rơm ngắn ngủi của cuộc đời ngắn ngủi
mà chúng tôi rất thích.
Từ hữu hình đến vô hình
đạt được mục tiêu của chúng tôi
sự chia cắt của thế giới bên kia
vòng tay đầy lãng mạn.
Thu hồi ánh nhìn
trên sân ga
điềm báo của trái đất trần
điểm đến không xác định.
Mỗi ngày
một khoảnh khắc của tình yêu
hòa hợp
tâm trạng.
Chúng ta đã đi tàu à
trong sự thừa kế của không có gì
đi xe bí mật
tất cả đều do chúng tôi chi trả.
Thật là một điều bí ẩn
được công nhận
với sự ấm áp
thời gian.
Bằng sự lịch sự
chúng ta hãy buông bỏ giác quan của mình
dưới chân kẻ nói dối
ở rìa của cơn chóng mặt.
1160